李康靖少傅夫人挽词二首 其一

作者:李君何 朝代:汉朝诗人
李康靖少傅夫人挽词二首 其一原文
雪销未尽残梅树。又风送、黄昏雨。长记小红楼畔路。杵歌串串,鼓声叠叠,预赏元宵舞。
泰山积雪,沂水坚冰。
人间欲见不易得,往往收藏秘天府。
母别子,子别母,白天的阳光似乎都因为悲伤而失去了光彩,哭声中无限凄苦。一家人住在关西长安,丈夫身居大将军的高位,去年立了战功,又被加封了爵土。还得到了赏赐的金钱二百万,于是便在洛阳娶了如花似玉的新妇。新妇来了不满足,就要丈夫抛旧妇;她是他掌上的莲花,我却是他们眼中的钉子。喜新厌旧是俗世的常情,这本来也不足为悲,我就要收拾行装,无奈地离开。但悲伤的是,留在丈夫家的,还有两个亲生的小孩。一个才刚刚会扶着床沿走路,一个才刚刚能够坐起来。坐着的孩子啼哭,会走路的孩子牵着我的衣服。你们夫妇新欢燕尔,却让我们母子生离死别,从此不得相见。此时此刻,我的心有诉不出的悲苦,人的薄情啊,还不如林中的乌鹊,母鸟不离开小雏,雄鸟总在它们身旁呵护。此情此景,倒象是后园的桃树,曾经遮蔽着花房的花瓣已经随风落去,幼小的果实还将挂在梢头经历霜雪雨露。新人新人你听我说,洛阳有无数的红楼美女,但愿将军将来又立了什么功勋,再娶一个比你更娇艳的新妇吧。
(01)四印斋本《漱玉词》补遗题作“咏桐”,此词据《全芳备祖》后集卷十八“梧桐门”录入,芳权手校注本亦据以补录,王本调下注云:“按《全芳备祖》各词,收入何门,即咏何物。惟陈景沂常多牵强附会。此词因内有‘梧桐落’句,故收入‘梧桐门’,实非咏桐词。”又篇末注云:“此词又见杨金本《草堂诗余》前集卷上、《花草粹编》卷三,无撰人姓名”。(02)此词黄本列为“建炎元年南渡以后之作”,并校云,“下片词笔较弱,姑存之。”陈祖美则以为作于建炎三年(一一二九)深秋赵明诚病卒后,并称之为悼亡词,皆非是。细玩词境,乃乡村景色。据赵明诚《青州仰天山罗汉洞题名》:“余以大观戊子之重阳,与李擢得升同登兹山。”此为大观二年(一一零八)重阳,北方早寒,正梧桐叶落之际,而南望青州附近,亦有“乱山平野”。故知此时赵明诚方出游,而李清照登高怀远赋此词也。(03)“烟光薄”,烟雾淡而薄。(04)“栖鸦”,指在树上栖息筑巢的乌鸦。苏轼《祈雪雾猪泉,出城马上作,赠舒尧文》诗:“朝随白云去,暮与栖鸦归”。秦观《望海潮(梅英疏淡)》词:“但倚(...)
(1)泮水:水名。戴震《毛郑诗考证》:(...)
“羁愁畏晚寻归楫”开始,转入暮景和夜景的刻画,更为奇丽壮观。“羁愁”乃羁旅之愁。作者心怀乡国,到了傍晚旅愁更深,思念更苦。“畏晚”二字传神地表露出诗人的心理,这种心理颇具普遍性。在苏轼之前唐代诗人崔颢《黄鹤楼》诗不是发出了“日暮乡关何处是,烟波江上使人愁”,千秋浩渺的慨叹。在苏轼之后,元代马致远的《秋思》道出了飘泊者无尽的愁绪,“夕阳西下,断肠人在天涯。”可见“畏晚”的心情是羁旅之人常有的,只不过对失意的人来说,“畏”更厉害,“愁”更深罢了。“归楫”指归舟,这是(...)
这一年十月十五日,我从雪堂出发,准备回临皋亭。有两位客人跟随着我,一起走过黄泥坂。这时霜露已经降下,叶全都脱落。我们的身影倒映在地上,抬头望见明月高悬。四下里瞧瞧,心里十分快乐;于是一面走一面吟诗,相互酬答。过了一会儿,我叹惜地说:“有客人却没有酒,有酒却没有菜。月色皎洁,清风吹拂,这样美好的夜晚,我们怎么度过呢?”一位客人说:“今天傍晚,我撒网捕到了鱼,大嘴巴,细鳞片,形状就像吴淞江的鲈鱼。不过,到哪里去弄到酒呢?”我回家和妻子商量,妻子说:“我有一斗酒,保藏了很久,为了应付您突然的需要。”就这样,我们携带着酒和鱼,再次到赤壁的下面游览。长江的流水发出声响,陡峭的江岸高峻直耸;山峦很高,月亮显得小了,水位降低,礁石露了出来。才相隔多少日子,上次游览所见的江景山色再也认不出来了!我就撩起衣襟上岸,踏着险峻的山岩,拨开纷乱的野草;蹲在虎豹形状的怪石上,又不时拉住形如虬龙的树枝,攀上猛禽做窝的悬崖,下望水神冯夷的深宫。两位客人都不能跟着我到这个极高处。我大声地长啸,草木被震动,高山与我共鸣,深谷响起了回声,大风刮起,波浪汹涌。我也觉得忧愁悲哀,感到恐惧而静默屏息,觉得这里令人畏惧,不可久留。回到船上,把船划到江心,任凭它漂流到哪里就在那里停泊。这时快到半夜,望望四周,觉得冷清寂寞得很。正好有一只鹤,横穿江面从东边飞来,翅膀像车轮一样大小,尾部的黑羽如同黑裙子,身上的白羽如同洁白的衣衫,它戛戛地拉长声音叫着,擦过我们的船向西飞去。过了会儿,客人离开了,我也回家睡觉。梦见一位道士,穿着羽毛编织成的衣裳,轻快地走来,走过临皋亭的下面,向我拱手作揖说:“赤壁的游览快乐吗?”我问他的姓名,他低头不回答。“噢!哎呀!我知道你的底细了。昨天夜晚,边飞边叫着从我这里经过的人,不是你吗?”道士回头笑了起来,我也忽然惊醒。开门一看,却看不到他在什么地方。注释
街南绿树浓荫,春天多柳絮,柳絮如雪飘满游春的道路。树顶(...)
中晚唐为数众多的悯农诗中,短小精悍之作首推李绅《 悯农二首 》,下来就要算聂夷中《田家》了。乍看去,此诗的内容之平淡、语言之明白、字句之简单,几乎没什么奥妙可言,但它能以最少的文字取得了很大的效果,显得十分耐读,这又决不是偶然的。封建时代农民遭受(...)
老夫梁公弼。自从秦修然侄儿在衙舍中,一月其程,老夫事忙,不曾与他闲坐攀话。张千,那秀才书房中看书么?老爷不问,张千不敢说。那秀才白日里在书房看书,到晚来出这城外一所竹园里,有个草庵,庵儿里面有、个青年的小道姑,生的十分大有颜色,好生聪俊。秀才每夜在那里相伴他。有这等事?张千岂敢说谎?既是这般,恐怕堕落了他功名。张千,你与我唤嬷嬷出来。嬷嬷,老爷呼唤。老身闻的相公呼唤,从不知有甚事?须索走一遭去。老相公,唤老身有何分付?可是这般。领相公的言语,须索书房中走一遭去。张千,你近前来,我分付你。我如今乡下劝农去也。那秀才若来辞别我时,说我公家事(...)
几岁开花闻喷雪,何人摘实见垂珠?
李康靖少傅夫人挽词二首 其一拼音解读
xuě xiāo wèi jìn cán méi shù 。yòu fēng sòng 、huáng hūn yǔ 。zhǎng jì xiǎo hóng lóu pàn lù 。chǔ gē chuàn chuàn ,gǔ shēng dié dié ,yù shǎng yuán xiāo wǔ 。
tài shān jī xuě ,yí shuǐ jiān bīng 。
rén jiān yù jiàn bú yì dé ,wǎng wǎng shōu cáng mì tiān fǔ 。
mǔ bié zǐ ,zǐ bié mǔ ,bái tiān de yáng guāng sì hū dōu yīn wéi bēi shāng ér shī qù le guāng cǎi ,kū shēng zhōng wú xiàn qī kǔ 。yī jiā rén zhù zài guān xī zhǎng ān ,zhàng fū shēn jū dà jiāng jun1 de gāo wèi ,qù nián lì le zhàn gōng ,yòu bèi jiā fēng le jué tǔ 。hái dé dào le shǎng cì de jīn qián èr bǎi wàn ,yú shì biàn zài luò yáng qǔ le rú huā sì yù de xīn fù 。xīn fù lái le bú mǎn zú ,jiù yào zhàng fū pāo jiù fù ;tā shì tā zhǎng shàng de lián huā ,wǒ què shì tā men yǎn zhōng de dìng zǐ 。xǐ xīn yàn jiù shì sú shì de cháng qíng ,zhè běn lái yě bú zú wéi bēi ,wǒ jiù yào shōu shí háng zhuāng ,wú nài dì lí kāi 。dàn bēi shāng de shì ,liú zài zhàng fū jiā de ,hái yǒu liǎng gè qīn shēng de xiǎo hái 。yī gè cái gāng gāng huì fú zhe chuáng yán zǒu lù ,yī gè cái gāng gāng néng gòu zuò qǐ lái 。zuò zhe de hái zǐ tí kū ,huì zǒu lù de hái zǐ qiān zhe wǒ de yī fú 。nǐ men fū fù xīn huān yàn ěr ,què ràng wǒ men mǔ zǐ shēng lí sǐ bié ,cóng cǐ bú dé xiàng jiàn 。cǐ shí cǐ kè ,wǒ de xīn yǒu sù bú chū de bēi kǔ ,rén de báo qíng ā ,hái bú rú lín zhōng de wū què ,mǔ niǎo bú lí kāi xiǎo chú ,xióng niǎo zǒng zài tā men shēn páng hē hù 。cǐ qíng cǐ jǐng ,dǎo xiàng shì hòu yuán de táo shù ,céng jīng zhē bì zhe huā fáng de huā bàn yǐ jīng suí fēng luò qù ,yòu xiǎo de guǒ shí hái jiāng guà zài shāo tóu jīng lì shuāng xuě yǔ lù 。xīn rén xīn rén nǐ tīng wǒ shuō ,luò yáng yǒu wú shù de hóng lóu měi nǚ ,dàn yuàn jiāng jun1 jiāng lái yòu lì le shí me gōng xūn ,zài qǔ yī gè bǐ nǐ gèng jiāo yàn de xīn fù ba 。
(01)sì yìn zhāi běn 《shù yù cí 》bǔ yí tí zuò “yǒng tóng ”,cǐ cí jù 《quán fāng bèi zǔ 》hòu jí juàn shí bā “wú tóng mén ”lù rù ,fāng quán shǒu xiào zhù běn yì jù yǐ bǔ lù ,wáng běn diào xià zhù yún :“àn 《quán fāng bèi zǔ 》gè cí ,shōu rù hé mén ,jí yǒng hé wù 。wéi chén jǐng yí cháng duō qiān qiáng fù huì 。cǐ cí yīn nèi yǒu ‘wú tóng luò ’jù ,gù shōu rù ‘wú tóng mén ’,shí fēi yǒng tóng cí 。”yòu piān mò zhù yún :“cǐ cí yòu jiàn yáng jīn běn 《cǎo táng shī yú 》qián jí juàn shàng 、《huā cǎo cuì biān 》juàn sān ,wú zhuàn rén xìng míng ”。(02)cǐ cí huáng běn liè wéi “jiàn yán yuán nián nán dù yǐ hòu zhī zuò ”,bìng xiào yún ,“xià piàn cí bǐ jiào ruò ,gū cún zhī 。”chén zǔ měi zé yǐ wéi zuò yú jiàn yán sān nián (yī yī èr jiǔ )shēn qiū zhào míng chéng bìng zú hòu ,bìng chēng zhī wéi dào wáng cí ,jiē fēi shì 。xì wán cí jìng ,nǎi xiāng cūn jǐng sè 。jù zhào míng chéng 《qīng zhōu yǎng tiān shān luó hàn dòng tí míng 》:“yú yǐ dà guān wù zǐ zhī zhòng yáng ,yǔ lǐ zhuó dé shēng tóng dēng zī shān 。”cǐ wéi dà guān èr nián (yī yī líng bā )zhòng yáng ,běi fāng zǎo hán ,zhèng wú tóng yè luò zhī jì ,ér nán wàng qīng zhōu fù jìn ,yì yǒu “luàn shān píng yě ”。gù zhī cǐ shí zhào míng chéng fāng chū yóu ,ér lǐ qīng zhào dēng gāo huái yuǎn fù cǐ cí yě 。(03)“yān guāng báo ”,yān wù dàn ér báo 。(04)“qī yā ”,zhǐ zài shù shàng qī xī zhù cháo de wū yā 。sū shì 《qí xuě wù zhū quán ,chū chéng mǎ shàng zuò ,zèng shū yáo wén 》shī :“cháo suí bái yún qù ,mù yǔ qī yā guī ”。qín guān 《wàng hǎi cháo (méi yīng shū dàn )》cí :“dàn yǐ (...)
(1)pàn shuǐ :shuǐ míng 。dài zhèn 《máo zhèng shī kǎo zhèng 》:(...)
“jī chóu wèi wǎn xún guī jí ”kāi shǐ ,zhuǎn rù mù jǐng hé yè jǐng de kè huà ,gèng wéi qí lì zhuàng guān 。“jī chóu ”nǎi jī lǚ zhī chóu 。zuò zhě xīn huái xiāng guó ,dào le bàng wǎn lǚ chóu gèng shēn ,sī niàn gèng kǔ 。“wèi wǎn ”èr zì chuán shén dì biǎo lù chū shī rén de xīn lǐ ,zhè zhǒng xīn lǐ pō jù pǔ biàn xìng 。zài sū shì zhī qián táng dài shī rén cuī hào 《huáng hè lóu 》shī bú shì fā chū le “rì mù xiāng guān hé chù shì ,yān bō jiāng shàng shǐ rén chóu ”,qiān qiū hào miǎo de kǎi tàn 。zài sū shì zhī hòu ,yuán dài mǎ zhì yuǎn de 《qiū sī 》dào chū le piāo bó zhě wú jìn de chóu xù ,“xī yáng xī xià ,duàn cháng rén zài tiān yá 。”kě jiàn “wèi wǎn ”de xīn qíng shì jī lǚ zhī rén cháng yǒu de ,zhī bú guò duì shī yì de rén lái shuō ,“wèi ”gèng lì hài ,“chóu ”gèng shēn bà le 。“guī jí ”zhǐ guī zhōu ,zhè shì (...)
zhè yī nián shí yuè shí wǔ rì ,wǒ cóng xuě táng chū fā ,zhǔn bèi huí lín gāo tíng 。yǒu liǎng wèi kè rén gēn suí zhe wǒ ,yī qǐ zǒu guò huáng ní bǎn 。zhè shí shuāng lù yǐ jīng jiàng xià ,yè quán dōu tuō luò 。wǒ men de shēn yǐng dǎo yìng zài dì shàng ,tái tóu wàng jiàn míng yuè gāo xuán 。sì xià lǐ qiáo qiáo ,xīn lǐ shí fèn kuài lè ;yú shì yī miàn zǒu yī miàn yín shī ,xiàng hù chóu dá 。guò le yī huì ér ,wǒ tàn xī dì shuō :“yǒu kè rén què méi yǒu jiǔ ,yǒu jiǔ què méi yǒu cài 。yuè sè jiǎo jié ,qīng fēng chuī fú ,zhè yàng měi hǎo de yè wǎn ,wǒ men zěn me dù guò ne ?”yī wèi kè rén shuō :“jīn tiān bàng wǎn ,wǒ sā wǎng bǔ dào le yú ,dà zuǐ bā ,xì lín piàn ,xíng zhuàng jiù xiàng wú sōng jiāng de lú yú 。bú guò ,dào nǎ lǐ qù nòng dào jiǔ ne ?”wǒ huí jiā hé qī zǐ shāng liàng ,qī zǐ shuō :“wǒ yǒu yī dòu jiǔ ,bǎo cáng le hěn jiǔ ,wéi le yīng fù nín tū rán de xū yào 。”jiù zhè yàng ,wǒ men xié dài zhe jiǔ hé yú ,zài cì dào chì bì de xià miàn yóu lǎn 。zhǎng jiāng de liú shuǐ fā chū shēng xiǎng ,dǒu qiào de jiāng àn gāo jun4 zhí sǒng ;shān luán hěn gāo ,yuè liàng xiǎn dé xiǎo le ,shuǐ wèi jiàng dī ,jiāo shí lù le chū lái 。cái xiàng gé duō shǎo rì zǐ ,shàng cì yóu lǎn suǒ jiàn de jiāng jǐng shān sè zài yě rèn bú chū lái le !wǒ jiù liáo qǐ yī jīn shàng àn ,tà zhe xiǎn jun4 de shān yán ,bō kāi fēn luàn de yě cǎo ;dūn zài hǔ bào xíng zhuàng de guài shí shàng ,yòu bú shí lā zhù xíng rú qiú lóng de shù zhī ,pān shàng měng qín zuò wō de xuán yá ,xià wàng shuǐ shén féng yí de shēn gōng 。liǎng wèi kè rén dōu bú néng gēn zhe wǒ dào zhè gè jí gāo chù 。wǒ dà shēng dì zhǎng xiào ,cǎo mù bèi zhèn dòng ,gāo shān yǔ wǒ gòng míng ,shēn gǔ xiǎng qǐ le huí shēng ,dà fēng guā qǐ ,bō làng xiōng yǒng 。wǒ yě jiào dé yōu chóu bēi āi ,gǎn dào kǒng jù ér jìng mò píng xī ,jiào dé zhè lǐ lìng rén wèi jù ,bú kě jiǔ liú 。huí dào chuán shàng ,bǎ chuán huá dào jiāng xīn ,rèn píng tā piāo liú dào nǎ lǐ jiù zài nà lǐ tíng bó 。zhè shí kuài dào bàn yè ,wàng wàng sì zhōu ,jiào dé lěng qīng jì mò dé hěn 。zhèng hǎo yǒu yī zhī hè ,héng chuān jiāng miàn cóng dōng biān fēi lái ,chì bǎng xiàng chē lún yī yàng dà xiǎo ,wěi bù de hēi yǔ rú tóng hēi qún zǐ ,shēn shàng de bái yǔ rú tóng jié bái de yī shān ,tā jiá jiá dì lā zhǎng shēng yīn jiào zhe ,cā guò wǒ men de chuán xiàng xī fēi qù 。guò le huì ér ,kè rén lí kāi le ,wǒ yě huí jiā shuì jiào 。mèng jiàn yī wèi dào shì ,chuān zhe yǔ máo biān zhī chéng de yī shang ,qīng kuài dì zǒu lái ,zǒu guò lín gāo tíng de xià miàn ,xiàng wǒ gǒng shǒu zuò yī shuō :“chì bì de yóu lǎn kuài lè ma ?”wǒ wèn tā de xìng míng ,tā dī tóu bú huí dá 。“ō !āi ya !wǒ zhī dào nǐ de dǐ xì le 。zuó tiān yè wǎn ,biān fēi biān jiào zhe cóng wǒ zhè lǐ jīng guò de rén ,bú shì nǐ ma ?”dào shì huí tóu xiào le qǐ lái ,wǒ yě hū rán jīng xǐng 。kāi mén yī kàn ,què kàn bú dào tā zài shí me dì fāng 。zhù shì
jiē nán lǜ shù nóng yīn ,chūn tiān duō liǔ xù ,liǔ xù rú xuě piāo mǎn yóu chūn de dào lù 。shù dǐng (...)
zhōng wǎn táng wéi shù zhòng duō de mǐn nóng shī zhōng ,duǎn xiǎo jīng hàn zhī zuò shǒu tuī lǐ shēn 《 mǐn nóng èr shǒu 》,xià lái jiù yào suàn niè yí zhōng 《tián jiā 》le 。zhà kàn qù ,cǐ shī de nèi róng zhī píng dàn 、yǔ yán zhī míng bái 、zì jù zhī jiǎn dān ,jǐ hū méi shí me ào miào kě yán ,dàn tā néng yǐ zuì shǎo de wén zì qǔ dé le hěn dà de xiào guǒ ,xiǎn dé shí fèn nài dú ,zhè yòu jué bú shì ǒu rán de 。fēng jiàn shí dài nóng mín zāo shòu (...)
lǎo fū liáng gōng bì 。zì cóng qín xiū rán zhí ér zài yá shě zhōng ,yī yuè qí chéng ,lǎo fū shì máng ,bú céng yǔ tā xián zuò pān huà 。zhāng qiān ,nà xiù cái shū fáng zhōng kàn shū me ?lǎo yé bú wèn ,zhāng qiān bú gǎn shuō 。nà xiù cái bái rì lǐ zài shū fáng kàn shū ,dào wǎn lái chū zhè chéng wài yī suǒ zhú yuán lǐ ,yǒu gè cǎo ān ,ān ér lǐ miàn yǒu 、gè qīng nián de xiǎo dào gū ,shēng de shí fèn dà yǒu yán sè ,hǎo shēng cōng jun4 。xiù cái měi yè zài nà lǐ xiàng bàn tā 。yǒu zhè děng shì ?zhāng qiān qǐ gǎn shuō huǎng ?jì shì zhè bān ,kǒng pà duò luò le tā gōng míng 。zhāng qiān ,nǐ yǔ wǒ huàn mó mó chū lái 。mó mó ,lǎo yé hū huàn 。lǎo shēn wén de xiàng gōng hū huàn ,cóng bú zhī yǒu shèn shì ?xū suǒ zǒu yī zāo qù 。lǎo xiàng gōng ,huàn lǎo shēn yǒu hé fèn fù ?kě shì zhè bān 。lǐng xiàng gōng de yán yǔ ,xū suǒ shū fáng zhōng zǒu yī zāo qù 。zhāng qiān ,nǐ jìn qián lái ,wǒ fèn fù nǐ 。wǒ rú jīn xiāng xià quàn nóng qù yě 。nà xiù cái ruò lái cí bié wǒ shí ,shuō wǒ gōng jiā shì (...)
jǐ suì kāi huā wén pēn xuě ,hé rén zhāi shí jiàn chuí zhū ?

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

几岁开花闻喷雪,何人摘实见垂珠?
昔日长城战,咸言意气高。黄尘足今古,白骨乱蓬蒿。
仲高,即陆升之,字仲高,陆游的从祖兄,绍兴十九年(1149)为诸王宫大小学教授。行在:天子行幸所至之地。南宋时称临安即今杭州为行在,表(...)
这首偈,同神秀的那一首,在修行方法(...)

相关赏析

下阕仍写月色。“敛秦烟,收楚雾,熨江。”视野更开阔了。“秦”,泛指江北以外的地方,“楚”,指江汉一带。江北江南,长烟一空,皓月当空,月下的江流就象一匹熨平的白练,这景象又是多么柔美。“熨”字下得神奇,又十分生动,使人想起那种平滑之状,与苏轼“惟有一江明月碧琉璃”(《虞美人·有美堂赠述古》(...)
于西则右挟岷山,涌渎发川。陪以白狼,夷歌成章。坰野草昧,林麓黝儵。交让所植,蹲鸱所伏。百药灌丛,寒卉冬馥。异类众伙,于何不育?其中则有青珠黄环,碧砮芒消。或丰绿荑,或蕃丹椒。麋芜布濩于中阿,风连莚蔓于兰皋(...)
氾利兼爱德施均。
卷尽愁云,素娥临夜新梳洗。暗尘不起。酥润凌波地。
南顿张助于田中植禾,见李核,欲持去,顾见空桑中有土,因植种,以余浆灌溉,后人见桑中复生李,转相告语。有病目痛者息阴下,言:“ 李君令我目愈,谢以一豚。”目痛乃小疾,亦行自愈。闻者传语:“盲者得视。”众犬吠声,远近翕赫,其下车骑常数千百,酒肉滂沱。间一岁余,张助远出来还(...)
这首七律《蜀相》,抒发了诗人对诸葛亮才智品德的崇敬和功业未遂的感慨。全诗熔情、景、议于一炉,既有对历史的评说,又有现实的寓托,在历代咏赞诸葛亮的诗篇中,堪称绝唱。

作者介绍

李君何 李君何李君何,唐朝诗人,贞元中进士第。诗一首《曲江亭望慈恩寺杏园花发》。

李康靖少傅夫人挽词二首 其一原文,李康靖少傅夫人挽词二首 其一翻译,李康靖少傅夫人挽词二首 其一赏析,李康靖少傅夫人挽词二首 其一阅读答案,出自李君何的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.crevecoeurpubliclibrary.com/bFOqXP/QQKeCOl0tj.html